Ngày xưa, trong thời kỳ giáo pháp Ðức Phật Ca Diếp, lúc ngài đã
nhập niết bàn, các Phật tử quyết định kiến tạo một bảo pháp bằng vàng thật vĩ
đại, chiều cao một do tuần, để tôn thờ Xá Lợi của Ngài.
Thuở ấy, có một tín nữ ngoan đạo. Nàng sống thật hạnh phúc dưới
mái ấm gia đình, tất cả tình thương nàng đều dành cho cô con gái xinh đẹp và
ngoan ngoãn của nàng tên là Sê Sa Va Ti. Trong các dịp lễ lớn nàng thường cùng
cô con gái đến dâng hương lễ Phật. Một hôm đến chùa thấy thợ bạc nấu vàng cho
chảy ra, rồi đúc thành từng viên gạch một, cô con gái lấy làm ngạc nhiên hỏi
mẹ:
- Thưa mẹ, thợ bạc đúc vàng thành viên gạch để làm gì?
Người mẹ đáp:
- Người ta đúc vàng thành gạch, xây cất bảo tháp để tôn thờ
Xá Lợi của Phật.
Sê Sa Va Ti nghe mẹ bảo như thế rất hoan hỷ, nàng phát tâm trong
sạch với Ðức Phật. Nàng thưa với mẹ:
- Thưa mẹ, con muốn hùn phước bằng sợi dây chuyền nơi cổ con
để góp phần vào việc xây dựng bảo tháp, mẹ nghĩ sao?
Nghe con phát tâm bồ đề như thế, người mẹ đáp:
- Lành thay, lành thay, thật quý báu, mẹ vô cùng hoan hỷ
trước sự phát tâm của con gái yêu quý của mẹ.
Nàng liền đem sợi dây chuyền đến hùn phước.
Kiếp đó, khi nàng lâm chung, nhờ phước báo cúng dường sợi dây
chuyền để xây bảo tháp, nàng được thọ sanh vào cõi trời, hưởng lạc thú nơi tiên
cảnh.
Ðến thời giáo pháp Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni, nàng giáng trần thọ
sanh trong xứ Na Lan Ðà tên là Sê Sa Vát Ti. Tuy mới 15 tuổi nhưng dung nhan
thật diễm lệ, tánh tình lại ngoan hiền, nàng được mọi người yêu mến.
Cũng tại xứ Na Lan Ðà, có một vị Trưởng giả đang giàu có, bỗng trở
nên nghèo khổ, vì bao nhiêu ngọc ngà, châu báu thọ hưởng cha mẹ để lại đều biến
thành đá.
Một hôm, ông trưởng giả nghĩ ra phương cách, làm cho những viên đá
vô dụng kia sẽ trở thành châu báu như cũ. Ông bèn đem những viên đá ra chợ bán
với niềm tin nếu gặp người có phước đức, tất cả những viên đá này sẽ trở thành
châu ngọc.
Ngày kia nàng Sê Sa Vát Ti vâng lời mẹ, đi chợ mua dầu. Khi bước
vào chợ, cô trông thấy một gian hàng trưng bày toàn vàng bạc châu báu chiếu
sáng rực rỡ. Sê Sa Vát Ti bước đến gần để xem cho kỹ và ngạc nhiên cô hỏi người
chủ hàng:
- Thưa ông chủ, vì lẽ gì mà ông đem vàng bạc, ngọc ngà chất
đống trên sập này như vậy. Ðáng lẽ, tất cả những của này phải gìn giữ cẩn thận
trong tủ, trong kho mới phải.
Ông trưởng giả nghe vậy, lấy làm mừng rỡ, biết rằng đã gặp được
người hữu phước. Ông không vội trả lời mà hỏi lại Sê Sa Vát Ti:
- Cô em ở đâu? Con cháu của ai?
Sê Sa Vát Ti lễ phép đáp:
- Thưa ông, cháu là con của một người
nông dân ở xứ này.
Ông trưởng giả vội vàng gom góp tất cả vàng
bạc ngọc ngà cho vào bao, rồi mời Sê Sa Vát Ti cùng về nhà ông. Ðến nơi ông mới
giải thích với nàng:
- Trước đây, tôi là một vị trưởng giả
giàu sang bậc nhất trong xứ này. Nhưng bỗng nhiên tôi trở thành nghèo khổ, vì
tất cả châu báu của tôi đều biến thành đá cả. Vì thế, tôi mới đem một số đá này
ra chợ với hy vọng tìm người hữu phước, tất cả của cải này kể như cho cô em
hết, vì cô em là người đầy đủ phước đức, xứng đáng được hưởng tài sản này.
Nói xong, ông trưởng giả hướng dẫn nàng Sê Sa
Vát Ti đến kho chứa vàng bạc châu báu cho nàng xem. Khi đến nơi, nàng chỉ nhìn
qua, tất cả của cải đều hoàn lại thành châu ngọc lóng lánh muôn màu như cũ.
Sau đó, ông trưởng giả và Sê Sa Vát Ti trở về
nhà luôn dịp để diện kiến song thân nàng, ông trưởng giả kể lại cho cha mẹ Sê
Sa Vát Ti nghe. Sau cùng ông ngỏ lời xin được chọn nàng làm con dâu. Phụ thân
của Sê Sa Vát Ti hết sức hân hoan trước lời cầu hôn của ông trưởng giả nên tán
thành. Rồi những thiệp hồng mang tin vui đến thân bằng quyến thuộc. Nhà cửa
được trang trí treo đèn kết hoa rực rỡ. Ngày vu quy, Sê Sa Vát Ti lên xe hoa
trong tiếng pháo đì đùng.
Nàng sống hạnh phúc bên chồng và hết lòng
phụng dưỡng cha mẹ chồng.
Cũng trong thời gian ấy, dân chúng trong khu
vực sông Hằng sống yên vui dưới ánh đạo vàng của Ðức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nơi
đây, đạo nghĩa trọng hơn bạc vàng. Hình bóng của bậc tu hành được tôn kính hơn
quyền chức. Trong hàng môn đồ của Ðức Phật, có Tôn giả Xá Lợi Phất là vị đại đệ
tử đức hạnh và trí tuệ tuyệt vời.
Một hôm, sau buổi thiền định, Ngài nhận thấy
tuổi thọ của Ngài sắp hết. Ngài vào đảnh lễ Ðức thế Tôn, từ giã và xin phép về
xứ Na Lan Ðà để nhập niết bàn nơi đây, đồng thời cũng để tế độ song thân của
Ngài hãy còn lầm lạc trong vòng tà kiến ngoại đạo.
Về đến Na Lan Ðà, đại đức Xá Lợi Phất sau khi
thức tỉnh được song thân trở về với chánh pháp, nương tựa dưới bóng mát Phật,
Pháp, Tăng, Tôn giả liền nhập niết bàn ngay trong phòng mà Ngài đã chào đời.
Sau một tuần lễ để cúng dường và chiêm
ngưỡng, chư Phật tử quyết định lễ hỏa táng di thể của Ngài Xá Lợi Phất thật
long trọng và trang nghiêm.
Khi ấy nàng Sê Sa Vát Ti đã có mang đứa con
đầu lòng của nàng hơn chín tháng. Lúc hay tin lễ hỏa táng nhục thân của vị Tôn
giả mà nàng hằng kính mến sắp cử hành, Sê Sa Vát Ti liền xin phép cha mẹ chồng
đến tế lễ trước kim quan.
Cha mẹ chồng tìm đủ lý lẽ để cản ngăn vì biết
rằng nàng cũng sắp sinh nở. Nhưng Sê Sa Vát Ti có ý chí và đức tin vững mạnh,
nàng cương quyết vì tín ngưỡng tham gia cuộc lễ, cuối cùng ông bà trưởng giả
phải vị nể tán thành.
Nàng cùng những gia nhân thân tín, mang lễ
vật đến hoa đài, nơi đang quàng kim quan của đại đức Xá Lợi Phất.
Khung cảnh hoa đài lúc ấy rất náo nhiệt, dân
chúng chen chúc lễ bái lần cuối cùng trước khi hỏa táng.
Nàng Sê Sa Vát Ti cùng đoàn tùy tùng mang lễ
vật đến, nàng được mọi người nhường lối đi, vì trong xứ ai cũng kính mến nàng
giàu lòng nhân ái và đức hạnh. Nàng bày lễ vật trước kim quan rồi thành kính
dâng cúng.
Nhờ phước báo này, sau khi lìa trần, Sê Sa
Vát Ti được thọ sanh vào cung trời Ðao Lợi. Nàng hưởng an vui hạnh phúc trong
một cung điện bằng vàng cẩn ngọc vô cùng tráng lệ có hàng chư thiên nữ hộ
giá.
Ngày nọ, tiên nữ Sê Sa Vát Ti chợt nhớ đến
tiền kiếp của mình, nàng hiện xuống Kỳ Viên tịnh xá, yết kiến Ðức Thế Tôn.
Lúc ấy Ðức Thế Tôn đang tiếp kiến đại đức Va
Bha Sa Gi The Ra, bỗng thấy hào quang muôn sắc, chiếu sáng thật xinh đẹp, rồi
tiên nữ Sê Sa Vát Ti xuất hiện đảnh lễ Thế Tôn, bà thuật lại đầy đủ chi tiết về
tiền thân của mình.
Nhân cơ hội ấy, Ðức Thế Tôn thuyết một thời
pháp tán dương công đức sự cúng dường Xá Lợi Phất.
GIỚI ÐỨC
“Bố thí là kho châu báu thường theo người.
Bố thí là nhóm điều vui, trừ đau khổ”.